Georg Trakl (1887–1914) là nhà thơ người Áo.
Những người chăn cừu chôn mặt trời trong rừng trọc.
Một ngư dân kéo
Trăng trong lưới tóc lên từ ao nước đóng băng.
Trong pha lê xanh
Kẻ xanh xao sống, má tựa vào những vì sao của hắn;
Hoặc cúi đầu trong giấc ngủ tím.
Nhưng luôn luôn những cánh chim đen làm rung động
Kẻ ngắm, sự thiêng liêng của những bông hoa xanh,
Sự im lặng gần nghĩ những thứ đã quên, các thiên thần tuyệt diệt.
Một lần nữa vầng trán tối đi trong đá mặt trăng;
Một tuổi trẻ rạng rỡ
Người em gái xuất hiện trong mùa thu và sự thối rữa đen.
Georg Trakl, “Ruh und Schweigen,” Sebastian im Traum (Kurt Wolff Verlag, 1915).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.