Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Chúng thích những căn phòng u ám,
Giấy tường tróc,
Những vết nứt trên trần,
Ruồi trên gối.
Nếu mi cảm thấy muốn nằm xuống
Cũng đừng ngạc nhiên,
Mi sẽ không phiền những tấm chăn bẩn,
Tiếng ken két của lò xo gỉ
Khi mi làm cho mình thoải mái.
Căn phòng là một rạp tối tăm
Nơi một bộ phim nhiễu,
Đen trắng đang được chiếu.
Một hình mờ của các tấm thân trần
Trong khoảnh khắc biếng nhác ngọt ngào
Sau khi làm tình,
Khi mà những trái tim cộc cằn nhất
Cũng bắt đầu tin
Hạnh phúc có thể là mãi mãi.
Charles Simic, “Unmade Beds,” Night Picnic (Houghton Mifflin Harcourt, 2001).
Copyright © 2001 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.