Paul Celan (1920–1970) là nhà thơ, dịch giả người Rumani. Viết chủ yếu bằng tiếng Đức, ông trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất thời hậu Thế chiến thứ II của ngôn ngữ này.
Ban đêm mình em nâu từ cơn sốt của Chúa:
miệng tôi huơ những ngọn đuốc bên trên má em.
Đừng lắc lư, kẻ đã không được hát một lời ru.
Bàn tay đầy tuyết, tôi đã đến với em,
và không chắc, mắt em xanh thế nào
trong vòng của những giờ. (Mặt trăng xưa tròn hơn.)
Nức nở ra trong những căn lều trống là phép lạ,
đóng băng trên chiếc vại nhỏ của những giấc mơ – nó làm gì?
Kỷ niệm: một chiếc lá ngả đen treo trên cây cơm cháy –
biểu tượng tuyệt đẹp cho chiếc cốc máu.
Paul Celan, “Nachts,” Mohn und Gedächtnis (Deutsche Verlags-Anstalt, 1952).
Copyright © 1949 by Paul Celan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.