Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Sự mềm mại của cái giường nhà nghỉ
Mà trên đó chúng ta làm tình
Thể hiện với tôi một cách ấn tượng
Tính ưu việt của chủ nghĩa tư bản.
Ở nhà máy nệm, tôi hình dung,
Các nhân viên hôm nay đều hạnh phúc.
Chủ nhật và họ đang làm việc
Thêm giờ, như chúng ta, không lương.
Song, cái cách em giạng chân
Và với tay xuống tôi
Làm tôi nghĩ đến cuộc Cách mạng,
Băng rôn đỏ, đám đông tiến tới.
Có người bước lên bục diễn thuyết
Khi ngọn lửa nhấn chìm cung điện,
Và vị thân vương già, người ta thấy rõ,
Bước từ ban công xuống cái chết.
Charles Simic, “Labor and Capital,” That Little Something (Houghton Mifflin Harcourt, 2008).
Copyright © 2008 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.