Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Bố học thần học qua thư
Và đây là thời gian thi.
Mẹ đan. Tôi ngồi lặng lẽ với một cuốn sách
Đầy hình ảnh. Đêm buông.
Tay tôi lạnh dần sờ vào khuôn mặt
Của các vị vua và hoàng hậu đã chết.
Có một chiếc áo mưa đen
trong phòng ngủ trên tầng
Đung đưa trên trần,
Nhưng nó làm gì ở đó?
Những cây kim dài của mẹ thoăn thoắt đan chéo.
Chúng đen
Như trong đầu tôi lúc đó.
Những trang tôi lật nghe như đôi cánh.
“Linh hồn là một con chim,” ông từng nói.
Trong cuốn sách đầy hình ảnh
Một trận chiến nổ ra: thương và kiếm
Tạo nên một khu rừng lạnh giá
Với trái tim tôi bị chọc và rỉ máu trên cành.
Charles Simic, “A Book Full of Pictures,” Hotel Insomnia (Houghton Mifflin Harcourt, 1992).
Copyright © 1992 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.