Joseph Brodsky sinh năm 1940 ở Leningrad và định cư ở Hoa Kỳ từ năm 1972 sau khi bị chính quyền Liên Xô trục xuất. Ông được trao giải phê bình của Hiệp hội Nhà Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 1986 và giải Nobel văn chương năm 1987, sau đó được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1991 đến năm 1992. Ông qua đời ở New York City năm 1996.
cho Véronique Schiltz
Thân của mi không còn, và cả cái xác
mi đã không bắn trúng trước kia.
Đã han gỉ, mi vẫn bay, không khác,
đến với ta, cậu học trò của Zeno.
Đồng hồ tích tắc. Nhưng, như chất lỏng –
nói văn hoa – trong một cái bình tắc,
chúng bất động, còn mi di động,
không quan tâm đến bất kỳ giây, phút.
Mi có biết, điều gì ở phía trước
khi mi rời dây cung, rằng mi sẽ không
bao giờ trở lại, khi mi bật khỏi cung
bay đến bên kia sông Ơ-phơ-rát?
Ngay cả giờ, trong một bàn tay ấm,
một buổi chiều lạnh giá, một căn phòng
xa lạ, và, nhờ vào sắc xanh, giống
lá nguyệt quế sống sót sau món hầm,
mi vẫn lao vun vút. Trong sa mạc
không cách nào bắt kịp được mi, chưa kể
đến rừng rậm của hiện tại. Bởi mọi hơi ấm
đều hữu hạn. Của bàn tay còn hơn thế.
Joseph Brodsky, “Персидская стрела” (1993).
Nguyễn Huy Hoàng & Phạm Hà Anh dịch.