Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Trong làng” – James Longenbach

James Longenbach (1959–) là nhà thơ và nhà phê bình văn học người Mỹ. Ông là giáo sư hàm Joseph Henry Gilmore ngành văn học Anh tại Đại học Rochester.

Trong làng

1

Ít lâu trước khi tôi chết,
Hay có lẽ sau,
Tôi chuyển đến một ngôi làng nhỏ ven biển.

Em sẽ nhận ra nó, như tôi, vì tôi đã viết
Về ngôi làng này trước đây.
Dải đất đầy đá, những ngôi nhà nhỏ nơi ngư dân từng sống—

Chúng ta có mọi thứ chúng ta cần: vài căn phòng
Nhìn ra bến cảng,
Một bộ sưu tập sách nhỏ,
Những cuốn bìa mềm, những trang giấy
Giòn theo năm tháng.

Làm sao, nếu chưa từng thấy
Ngôi làng, tôi hình dung nó được chính xác như vậy?
Làm sao tôi biết chúng ta sẽ hạnh phúc ở đó,
Hạnh phúc hơn bao giờ?

Những cuốn sách nhắc tôi nhớ về
Cái mà thời trẻ
Chúng ta gọi là văn chương.

2

Những câu tôi vừa viết
Làm tôi kiệt sức.
Tôi tìm từ ngữ,
Và chống lại chúng ngay khi đặt chúng xuống.

Giờ, nghe lại, cái tôi thấy
Không hẳn là nỗi hoài niệm
Mà một tình yêu thuở đầu. Một ước muốn

Không bị loại bỏ
Khỏi thời gian mà
Luôn luôn được đắm chìm trong nó.
Những thuyền cập bến, những thuyền ra khơi—

3

Sau khi siêu âm định kỳ cho thấy một khối u 15 cm, thận trái của tôi được cắt bỏ bằng rô-bốt ngày 12 tháng 2. Mười lăm tháng sau, các nốt u được phát hiện trong phổi và màng bụng của tôi. Hai đợt điều trị tiếp theo không ngăn cản được sự phát triển của chúng nên tôi tham gia một cuộc thử nghiệm, một phương pháp điều trị chưa được FDA chấp thuận.

Tôi đi xuống phố chính để đến bến cảng, dẫu khi nói tôi đi ý tôi là tôi tưởng tượng; tôi vẫn chưa đến đó.

4

Những bóng ma bị theo đuổi, bị lãng quên, được tìm kiếm lại—
Nơi nào tôi đi
Những cái cây cũng đầy những chúng.

Từ cây mà có những cuốn sách, mà, khi mở ra,
Dẫn bạn đến mong đợi một người
Ở phía bên kia:

Một tay kéo
Tay nắm cửa
Về phía mình, tay còn lại

Chìa ra, xòe,
Ra hiệu
Bạn tiến đến—

5

Cành sẽ không gãy.

Một mùa xuân lạnh.

Những tờ rơi.

Thế giới đã mất.

Mục tiêu di động.

Ác mộng bắt đầu trách nhiệm.

Sông và núi.

Câu chuyện đời chúng ta.

Các chủ đề vô đề.

Phố Nước.

6

Tóc vàng tro, cao, chiếc áo len
Thắt hai tay quanh cổ,
Một cậu bé đang tựa vào một chiếc xe đạp. Khéo léo khi cô với lên

Một cô gái trượt xuống cỏ, một tay duỗi váy,
Tay kia kéo cậu bé,
Người vẫn đứng, xuống ngồi cạnh mình.

Đầu chúng sát
Đủ để chạm vào nhau;
Môi chúng vẫn—

Một cuốn sách là tương lai.
Bạn mơ
Đọc nó, và khi đọc xong, nó là một phép màu, bạn biết quá khứ.

Trời đầy sao. Mặt trời
Mọc mỗi sáng
Qua Đồi Canh, lặn xuống sau bến cảng lúc hoàng hôn.

Phố Nước chạy qua
Nhà thờ và Bức tường,
Hòa âm và Trường học,
Cho đến khi nó cắt qua Omega, bên biển.

James Longenbach, “In the Village,” Forever: Poems (W. W. Norton, 2021). This poem was first published, in a slightly different form, in The American Poetry Review, Vol. 49, No. 2 (March/April 2020), and was included in The Best American Poetry 2021.

Copyright © 2021 by James Longenbach | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on September 15, 2021 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: