Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Gương đêm” – Li-Young Lee

Li-Young Lee (1957–) là nhà thơ người Mỹ gốc Trung Quốc. Là chắt ngoại của Viên Thế Khải và con trai một bác sĩ riêng của Mao Trạch Đông, ông sinh ra ở Jakarta, nơi cha mẹ ông sống lưu vong trước khi định cư ở Hoa Kỳ. Ông được trao giải Whiting cho thơ năm 1988, giải thơ Lamont năm 1990, giải văn chương Lannan năm 1995, và giải William Carlos Williams năm 2002.

Gương đêm

Li-Young, đừng thấy cô đơn
khi mi nhìn lên
vào đêm vô cùng và thấy
chính mình gương mặt xa đang dòm
vói ra từ giữa
một ngôi sao và một ngôi sao. Toàn bộ không gian
con ưng đêm lao qua,
về nhà, tất tật khoảng cách nằm ngoài vòng tay,
nó là gì ngoài sự bất tận của chính mi.

Và đừng sợ
khi, nhắm mắt, mi nhìn vào bên trong mi
và thấy đêm là cả
sự im lặng gióng theo những vì sao
lẫn lời cuối
tạo nên mọi khởi đầu, tìm thấy đêm,

vực thẳm và con thoi,
một tấm vải đã hoàn thành
sờn theo năm tháng, rồi được gom lại
trong các bài hát và các trò chơi
các bà mẹ dạy con.

Nhìn lần nữa
và thấy mình biến đổi
và đang biến đổi, giờ thứ mật hoang mang
rỏ vào chính tay mi,
giờ thứ quả trọn vẹn sinh ra từ cái đói.
Giờ, thứ nước hoa không gì bì được của sự chết.
Và thời gian? Thời gian là vệt sóng mặn
của sự bước vào choáng váng của mi vào cái
không tên.

Li-Young Lee, “Night Mirror,” Book of My Nights (BOA Editions, 2001).

Copyright © 2001 by Li-Young Lee | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on November 22, 2021 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: