Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Hàng triệu căn phòng trống với những chiếc TV bật lên.
Tôi không ở đó, nhưng tôi thấy mọi thứ.
Titanic chìm như một chiếc bánh sinh nhật trên màn ảnh.
Poseidon, người trực đêm, thổi tắt từng ngọn nến.
Lúc ba giờ sáng cái máy bán kẹo cao su ở sảnh
Với mặt gương nứt và bị vẽ nham nhở
Là một Madonna mới với đứa trẻ
Muốn biết phải boa bao nhiêu cho gã xách đồ.
Charles Simic, “Hotel Starry Sky,” Hotel Insomnia (Houghton Mifflin Harcourt, 1992).
Copyright © 1992 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.