Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
Người ta gặp những cựu bộ trưởng,
Giáo sư, những linh mục và sĩ quan bị biếm,
Cho bồ câu ăn trên ghế đá công viên,
Nheo mắt đọc báo nước ngoài
Và nói với bất cứ ai hỏi
Đừng quấy rầy đầu óc họ bằng sự thật.
Về chuyện dùng giết người để cải thiện thế giới
Họ có nhiều ký ức sống động
Trong lúc họ túm tụm trong những căn bếp lờ mờ tối,
Cắt phiếu giảm giá siêu thị,
Sửa cái hàm răng giả lỏng lẻo trong miệng
Trong khi chờ ấm trà sôi.
Họ ăn ở những nhà hàng bồi bàn già hơn cả chính họ,
Những nhạc công tay rướm máu
Khi cầm nhạc cụ lên
Làm một quả phụ ngà ngà say nức nở
Khi nghe thấy một giai điệu mà chồng bà yêu,
Kẻ đã đẩy hàng ngàn người vào chỗ chết.
Charles Simic, “Among the Exiles,” Master of Disguises (Houghton Mifflin Harcourt, 2010). This poem was first published in The New York Review of Books (May 15, 2008 Issue).
Copyright © 2010 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Pingback: “Giữa đám lưu vong” – Charles Simic – Giai01's Blog