Zbigniew Herbert (1924–1998) là nhà thơ người Ba Lan. Ông được trao nhiều giải thưởng văn học, trong đó có giải nhà nước Áo cho văn chương châu Âu năm 1965, giải Herder năm 1973, và giải Jerusalem năm 1991. Ngoài thơ, ông cũng viết tiểu luận, một số vở kịch, và văn xuôi.
Đọc biên niên sử, sử thi và những tiểu sử xưa, đôi khi ông Cogito cảm thấy sự hiện diện thể xác của những người đã chết từ lâu.
Caligula nói:
trong tất cả các công dân La Mã
ta chỉ yêu có một
Incitatus – một con ngựa
khi bước vào Viện Nguyên Lão
chiếc toga hoàn hảo tấm áo choàng của nó
tỏa sáng không tì vết giữa những kẻ sát nhân viền tím hèn nhát
Incitatus sở hữu nhiều phẩm chất
không bao giờ phát biểu
có bản tính khắc kỷ
ta nghĩ nó đọc các triết gia trong chuồng vào ban đêm
ta yêu nó nhiều đến nỗi một hôm ta quyết định đóng đinh nó lên thập tự
nhưng cơ chế giải phẫu cao quý của nó đã chống lại việc đó
nó nhận tước quan chấp chính một cách dửng dưng
thực hiện trách nhiệm một cách tốt nhất
tức là chẳng thực hiện gì
không thể thuyết phục nó vào một mối quan hệ lâu dài
với vợ thứ của ta Caesonia
nên thật không may đã không có một dòng Caesar Nhân mã
thành ra La Mã sụp đổ
ta quyết định tuyên nó là một vị thần
nhưng ngày thứ chín trước ngày đầu tiên của tháng Hai
Cherea Cornelius Sabinus và những kẻ ngu khác đã ngăn cản ý định tin kính này
nó bình thản đón nhận tin tức về cái chết của ta
nó bị tống ra khỏi cung điện và bị kết án lưu đày
nó chịu đòn thù này với phẩm giá
nó chết không con
bị một gã bán thịt da dày ở thị trấn Antium giết thịt
về số phận sau khi chết của thịt con ngựa
Tacitus im lặng
Zbigniew Herbert, “Caligula,” Selected Poems of Zbigniew Herbert, trans. Bogdana and John Carpenter (Oxford University Press, 1977).
Copyright © 1974 by Zbigniew Herbert | Nguyễn Huy Hoàng dịch.