Nelly Sachs (1891–1970) là nhà thơ người Đức. Bà được trao giải Nobel văn chương năm 1966.
Chúng tôi, những kẻ được cứu,
Từ xương rỗng chúng tôi Thần chết đã bắt đầu gọt sáo,
Trên gân chúng tôi đã bắt đầu kéo vĩ –
Cơ thể chúng tôi vẫn than van
Với thứ nhạc bị cắt xẻo của chúng.
Chúng tôi, những kẻ được cứu,
Những thòng lọng buộc cho cổ chúng tôi vẫn treo
Trước chúng tôi trong không khí xanh –
Những đồng hồ chỉ giờ vẫn còn tràn máu chúng tôi nhỏ giọt.
Chúng tôi, những kẻ được cứu,
Những con giun của nỗi sợ hãi vẫn ăn thịt chúng tôi.
Chòm sao chúng tôi bị chôn vùi trong bụi.
Chúng tôi, những kẻ được cứu,
Xin các anh:
Hãy từ từ cho chúng tôi thấy mặt trời của các anh.
Dẫn chúng tôi từ ngôi sao này đến ngôi sao khác từng bước.
Cho chúng tôi học lặng lẽ lại cách sống.
Kẻo không nó có thể là khúc hát của một con chim,
Sự đổ đầy một cái xô bên giếng,
Để nỗi đau bịt lại sơ sài của chúng tôi vỡ túa
Và nổi bọt sóng đưa chúng tôi đi –
Chúng tôi xin các anh:
Đừng vội cho chúng tôi thấy một con chó giận dữ –
Có thể, có thể
Rằng chúng tôi sẽ tan thành cát bụi –
Tan thành cát bụi trước mắt các anh.
Bởi điều gì giữ những thớ vải của chúng tôi lại với nhau?
Chúng tôi đã không còn hơi thở,
Linh hồn chúng tôi đã chạy trốn tới Ngài từ nửa đêm
Rất lâu trước khi cơ thể của chúng tôi được cứu
Trong cái rương của thời khắc.
Chúng tôi, những kẻ được cứu,
Chúng tôi siết chặt tay các anh,
Chúng tôi nhìn vào mắt các anh –
Nhưng điều duy nhất giữ chúng ta lại với nhau là sự chia ly,
Sự chia ly trong cát bụi
Giữ chúng tôi lại với các anh.
Nelly Sachs, “Chor der Geretteten,” In den Wohnungen des Todes (Aufbau-Verlag, 1946).
Copyright © 1946 by Nelly Sachs | Nguyễn Huy Hoàng dịch.