Günter Grass (1927–2015) là nhà văn người Đức. Tác giả của các cuốn tiểu thuyết Cái trống thiếc, Mèo và chuột, Những năm chó, ông được trao giải Nobel văn chương năm 1999.
Chúng ta sống trong trứng.
Bên trong vỏ
chúng ta nguệch ngoạc những bức vẽ tục tĩu
và tên của những kẻ thù của mình.
Chúng ta đang được ấp.
Ai ấp chúng ta
thì cũng ấp cây bút chì của chúng ta.
Một ngày nở ra,
chúng ta sẽ ngay lập tức
tạo nên một hình ảnh của người ấp.
Chúng ta cho rằng mình đang được ấp.
Chúng ta tưởng tượng ra một con gia cầm tốt bụng
và viết những bài luận ở trường
về màu và giống
của con gà mái ấp chúng ta.
Bao giờ thì chúng ta nở?
Các nhà tiên tri của chúng ta trong trứng
tranh giành lấy một mức lương tầm thường
về thời gian ấp.
Họ cho là một ngày X.
Vì buồn chán và nhu cầu thiết thực
chúng ta phát minh ra những lồng ấp trứng.
Chúng ta hết mực lo lắng cho con cái mình trong trứng.
Chúng ta sẽ vui vẻ giao bằng sáng chế
cho người coi sóc chúng ta.
Nhưng chúng ta có một cái mái trên đầu.
Những gà con già cả,
những cái phôi có trình độ ngôn ngữ
nói cả ngày
và thậm chí bàn về giấc mơ của họ.
Và sẽ ra sao nếu chúng ta đang không được ấp?
Nếu lớp vỏ này không bao giờ thủng lỗ?
Nếu chân trời chúng ta chỉ là cái chân trời
của nét vẽ nguệch ngoạc, và sẽ như thế mãi?
Chúng ta mong rằng mình đang được ấp.
Ngay cả khi chúng ta chỉ nói về việc ấp
vẫn còn nỗi sợ rằng một người nào đó
ở bên ngoài cái vỏ của chúng ta, cảm thấy đói,
sẽ đập chúng ta vào trong chảo và rắc muối.
Rồi chúng ta sẽ làm gì, các anh em trong trứng?
Günter Grass, “Im Ei,” Gleisdreieck (Luchterhand, 1960).
Copyright © 1960 by Günter Grass | Nguyễn Huy Hoàng dịch.