Czesław Miłosz (1911–2004) là nhà văn, nhà thơ, và dịch giả người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1978 và giải Nobel văn chương năm 1980.
Một sự dịu dàng dâng tràn trong ông đến nỗi thấy
Một con sẻ bị thương, ông sẵn sàng bật khóc.
Dưới cách cư xử hoàn hảo của một người lịch duyệt ông giấu
Lòng trắc ẩn của mình đối với mọi thứ đang sống.
Có lẽ một số người có thể cảm nhận, nhưng chắc chắn
Những chú chim nhỏ đã biết điều đó, theo những cách bí ẩn,
Đậu trên đầu và vai ông khi ông đứng lại
Trong một hẻm công viên. Chúng sẽ ăn từ tay ông
Như thể quy luật yêu cầu những kẻ nhỏ hơn
Tìm nơi trú ẩn khỏi những kẻ lớn hơn
Kẻo không sẽ bị ăn thịt, đã bị đình chỉ.
Như thể thời gian quay ngược và những con đường
trong khu vườn thiên đường lại tỏa sáng.
Tôi trăn trở không hiểu người đàn ông này
Bởi điều ông nói phản bội kiến thức của ông về sự hãi hùng của thế giới,
Một kiến thức đã từng trải qua và cảm nhận đến tận đáy.
Vì vậy tôi tự hỏi làm sao ông đã chế ngự
Sự nổi loạn của mình và đưa mình đến với tình yêu khiêm tốn.
Có lẽ bởi thế giới này, ác độc nhưng tồn tại,
Ông coi nó tốt hơn thế giới không tồn tại.
Nhưng ông cũng tin vào vẻ đẹp vô nhiễm của trái đất
Trước sự sa ngã của Adam.
Người quyết định tự do đã mang lại cái chết cho con người và động vật.
Nhưng đó vốn là điều mà tâm trí tôi không biết cách chấp nhận.
Czesław Miłosz, “Goodness,” trans. Anthony Milosz, Selected and Last Poems, 1931–2004 (Ecco Press, 2006).
Copyright © 2004 by Czesław Miłosz | Nguyễn Huy Hoàng dịch.