Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.
cho E.D.
Cô dâu của Kính sợ, chỉ còn cho chúng tôi
Những dấu tích của một bàn tiệc,
Những ly sâm panh lơ lửng
Trong bàn tay hàng triệu người bị xóa.
Ngài Mỗ, chú rể
Của những vẻ thất thần, vẻ vô hồn,
Phóng viên nhợt nhạt từ những cánh cửa khủng khiếp
Trước khi danh tính chúng tôi được cho thuê.
Ở sự gần gũi ngon lành của đêm,
Một vài hóa thân của bí ẩn vẫn còn quanh,
Con nhện hành nghề,
Dấu chân đỏ son của nó trên tay tôi.
Một phụ nữ mờ nhạt trong chiếc váy vàng tái
Cực kỳ nhoè nhoẹt, bóng cô trên tường
Trở nên hữu hình, một cái bóng lạnh lẽo
Lặng lẽ hơn giấc ngủ.
Linh hồn, hãy mạo hiểm.
Ở đó nơi những lời nói và những ý nghĩ của mi
Đi đến một điểm dừng,
Hãy mã hóa ta như thế, trong hôn nhân.
Charles Simic, “Ambiguity’s Wedding,” Jackstraws (Houghton Mifflin Harcourt, 1999).
Copyright © 1999 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.