Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
Và như vậy, đi qua dưới mái vòm của bầu trời vĩ đại,
Được những bão và biển lớn thúc đẩy, chúng ta đã đến,
Băn khoăn trên bến bờ nào của thế giới
Chúng ta đã bị ném lên. Tiếng hú của lũ chó
Được nghe thấy qua chạng vạng,
Và trên những ngôi mộ tiếng xì xầm
Một đám cỏ cháy tạo ra khi bị quật bởi gió;
Và sau đó, từ những mảnh sân lạnh giá,
Những tiếng than khóc ai oán của phụ nữ cất lên
Trước những ngôi sao vàng lặng lẽ.
Thoạt đầu, chúng ta chẳng nhớ những thị trấn chúng ta ra đi—
Những ngôi nhà sơn hồng và xanh lá, lũ thiên nga kiếm ăn
Giữa dòng sông lau sậy, những cơn mưa ánh sáng hè
Quét qua những bãi chăn thả.
Vậy thì sao nếu chúng ta đã mong tìm thấy Apollo ở đây,
Lên ngôi, rốt cuộc, vậy thì sao nếu một cơn lạnh kìm kẹp
Buốt chúng ta đến tận xương. Chúng ta đã đến một nơi
Nơi mọi thứ khóc cho cách thế giới xoay vần.
Mark Strand, “Cento Virgilianus,” The Continuous Life (Knopf, 1990).
Copyright © 1990 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.