Friedrich Hölderlin (1770–1843) là nhà thơ người Đức.
Hãy lặn xuống, vầng mặt trời đẹp đẽ, họ để mắt
Chỉ một chút đến người, không hay người, đấng thiêng, bởi
Rất nhẹ nhàng và lặng lẽ người mọc lên
Bên trên một giống loài luôn vất vả cực nhọc.
Đối với tôi người mọc lặn dịu dàng, hỡi ánh sáng!
Và quả thật, đấng tráng lệ, mắt tôi nhận ra người!
Bởi tôn kính lặng lẽ thiêng tôi đã học
Khi Diotima chữa lành cho tâm trí.
Hỡi sứ giả của thiên đường! Tôi đang nghe nàng nói!
Nàng, Diotima! Tình yêu! Làm sao từ nàng
Ngước lên ngày vàng đôi mắt này nhìn lên
Long lanh và biết ơn. Rồi bỗng sống động hơn
Những dòng suối bắt đầu rì rầm, và những đóa hoa
Của mặt đất tối thở vào tôi chan chứa yêu thương,
Và miệng mỉm cười trên những tầng mây bạc
Thần Aether cúi xuống ban những lời chúc phúc.
Friedrich Hölderlin, “Geh unter, schöne Sonne” (1799).
Nguyễn Huy Hoàng dịch.