Mark Strand in New York in 2000 | Photo by Chris Felver/Getty Images
Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
Một gã đàn ông đã đứng
trước cửa nhà tôi
nhiều ngày. Tôi lén nhìn gã
qua cửa sổ
phòng khách, và ban đêm,
không ngủ được,
tôi rọi đèn pin
xuống bãi cỏ.
Gã luôn ở đó.
Một lúc sau
tôi mở cửa trước
chỉ một kẽ hở và ra lệnh
gã rời khỏi sân.
Gã nheo mắt lại
rên rỉ. Tôi đóng sầm
cửa và lao
vào bếp, rồi lên
phòng ngủ, rồi xuống.
Tôi khóc như một cô học trò
và ném những cử chỉ tục tĩu
qua cửa sổ.
Tôi viết những bức tuyệt mệnh thật lớn
và đặt chúng lên để gã
có thể đọc được dễ dàng.
Tôi phá đồ
nội thất phòng khách để chứng tỏ
mình không có gì giá trị.
Khi gã dường như bất động
tôi quyết định đào hầm
sang sân hàng xóm.
Tôi bịt tầng hầm
ngăn cách ngôi nhà
bằng một bức tường gạch. Tôi đào cật lực
và chẳng bao lâu đường hầm
đã xong. Để cuốc
và xẻng bên dưới,
tôi ra trước nhà
và đứng đó, quá mệt để cử động
hay thậm chí nói, hy vọng
ai đó sẽ giúp tôi.
Tôi cảm thấy mình bị theo dõi
và đôi lúc nghe thấy
giọng một gã đàn ông,
nhưng không gì xoay chuyển
và tôi đã đợi nhiều ngày.
Mark Strand, “The Tunnel,” Reasons for Moving: Poems (Atheneum, 1968).
Copyright © 1968 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.