Wallace Stevens (1879–1955) là một trong những nhà thơ tiêu biểu và có ảnh hưởng của phong trào thơ hiện đại Mỹ. Ông được trao giải Bollingen năm 1949, hai giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ vào các năm 1951 và 1955, huân chương Frost năm 1951, và giải Pulitzer cho thơ năm 1955.
Đóa hoa kỳ lạ, mặt trời,
Chỉ là cái người nói thôi.
Cứ theo ý người.
Trần gian thì xấu xa,
Thế nhân thì buồn bã.
Chùm lông chim rừng,
Con mắt động vật,
Chỉ là cái người nói thôi.
Hoang dại của lửa,
Cái hạt giống ấy,
Cứ theo ý người.
Trần gian thì xấu xa,
Thế nhân thì buồn bã.
Wallace Stevens, “Gubbinal,” Harmonium (Alfred A. Knopf, 1923).
Copyright © 1923 by Wallace Stevens | Nguyễn Huy Hoàng dịch.