Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Cô độc” – Louise Glück

Louise Gluck.jpg

Illustration by Montse Bernal for The New Yorker

Louise Glück (1943–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải William Carlos Williams năm 1992, giải Pulitzer cho thơ năm 1993, giải văn chương Lannan cho thơ năm 1999, giải Bollingen năm 2001, và giải Sách Quốc gia cho thơ năm 2014. Bà được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2003–2004, và được trao Huân chương Nhân văn Quốc gia năm 2015.

Cô độc

Trời rất tối hôm nay; qua cơn mưa
không thấy được ngọn núi. Tiếng duy nhất
là mưa, đẩy cuộc đời xuống lòng đất.
Và cùng cơn mưa, cái lạnh đến.
Tối nay trời sẽ không trăng, không sao.

Gió nổi vào đêm;
cả sáng nó quật lúa mì—
đến trưa thì dứt. Nhưng bão vẫn tiếp tục,
đẫm các cánh đồng khô, rồi đánh ngập—

Trái đất đã biến mất.
Chẳng có gì để nhìn, chỉ mưa
lấp lóa trên các ô cửa sổ tối.
Đây là nơi an nghỉ, nơi không gì cử động—

Giờ chúng ta trở lại mình trước đây,
những con vật sống trong bóng tối
không ngôn ngữ hay thị giác—

Chẳng có gì chứng minh tôi còn sống.
Chỉ có cơn mưa, cơn mưa bất tận.

Louise Glück, “Solitude,” A Village Life: Poems (Farrar, Straus and Giroux, 2009).

Copyright © 2009 by Louise Glück | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on January 29, 2017 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: