A road near Jonesville, Michigan | Photograph by Banjo52
James Wright (1927–1980) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1972 cho tập Collected Poems (Wesleyan University Press, 1971).
Trên đầu, tôi thấy con bướm đồng,
Ngủ trên thân cây đen,
Rung rinh như chiếc lá dưới bóng cây xanh lục.
Dưới khe núi đằng sau căn nhà trống,
Tiếng chuông bò nối đuôi nhau
Vào những xa xôi của buổi chiều.
Bên phải tôi,
Trên cánh đồng đầy nắng giữa hai cây thông,
Phân của lũ ngựa năm ngoái
Rực cháy thành đá vàng.
Tôi ngả lưng, trong lúc trời tối dần và tối hẳn.
Một con diều hâu trôi lững lờ, tìm tổ.
Tôi đã lãng phí đời mình.
James Wright, “Lying in a Hammock at William Duffy’s Farm in Pine Island, Minnesota,” The Branch Will Not Break (Wesleyan Poetry Series, 1963).
Copyright © 1961 by James Wright | Nguyễn Huy Hoàng dịch.
Đọc bài nói chuyện của nhà văn David Mitchell về bài thơ này tại đây.
Chào bạn Hoàng,
Theo dõi blog của bạn đã lâu nhưng mình chưa comment (vì hổng có gì để nói :P). Hôm nay nhân dịp đọc bài này, mình muốn gởi lời chào bạn.
Mình rất thích bài thơ này, biết tới do mình lục lọi tài liệu về David Mitchell.
Mình có dịch thử một lần, gởi góp vui với bạn. Bài thơ hay quá bạn ha.
Ta ngước lên, một cánh bướm đồng
Nằm ngủ trên vỏ cây đen
Chấp chới như bóng lá xanh
Dưới khe núi sau nhà hoang
Tiếng lục lạc bò thủng thẳng
Buổi ban chiều văng vẳng nơi xa
Bên phải ta
Nắng ngập đồng giữa hai hàng thông
Phân ngựa hồi năm ngoái
Nay thành đá vàng rực cháy
Ta duỗi người, bóng chiều dần buông
Diều hâu lượn lờ tìm tổ
Mới hay ta đã lỡ
đời mình.
Cảm ơn Mai.
Cảm ơn bạn Hoàng. Mình nghĩ bài này mình dịch khá chủ quan (đành tự an ủi mình chỉ có thể dịch theo cảm nhận của mình).
Đọc bản của bạn xong thấy cũng mừng mừng vì có lẽ mình không hiểu sai gì trầm trọng quá :-) Chúc bạn luôn vui với dịch thuật.
Tôi nghĩ cowbells là một loại hoa? Một trong những gì tôi thích đọc, và ngóng chờ, là những bài thơ dịch của NHH.
Theo ý chủ quan ban đầu của mình thì cowbell là cái lục lạc đeo cổ con bò (https://en.wiktionary.org/wiki/cowbell). Lúc đọc comment của bạn mình nghĩ chắc bạn đang nghĩ đến bluebell?
Nhưng nhờ bạn nói mình google image search thì hóa ra cowbell có lẽ cùng một variety như bluebell.
Đọc lại mình nghĩ bạn nói đúng rồi.
(Down the ravine behind the empty house,
The cowbells follow one another
Into the distances of the afternoon.)
Để mình đi tra thêm vài chỗ xem sao.
Mình thấy bạn Hoàng có dịch một bài thơ mình biết nên góp vui vậy thôi, không có ý khác đâu, thật đó ^^. Cũng như bạn, mình rất trân trọng công sức của bạn Hoàng.
Thực sự mình nghĩ không bao giờ có hai bản dịch giống nhau vì không thể có hai người đọc giống nhau hoàn toàn. Và lại càng không có cái gọi là một bản dịch đúng duy nhất, nhất là dịch thơ.
Dù sao mình cũng cảm thấy rất vui là đã đánh liều post ở đây, có vậy mới được bạn chỉ giáo vụ cowbell này.
Một lần nữa, xin cảm ơn bạn.
Mai
Cảm ơn chị HN, cảm ơn bạn Mai. Dịch thơ mà có nhiều comment thế này mình vui quá. Mình cũng nghĩ cowbell là tiếng chuông (lục lạc) bò. Ở đây có một số critical view về bài này.
Hay quá. Ngay trong bài bạn đưa cũng có hai cách hiểu khác nhau về cowbell. Chẳng hạn như người đầu tiên nghĩ nó là cái hoa (the image of the cowbells is admirably plain, and the image of the droppings is remarkably vivid and very beautiful in itself) nhưng những ý kiến về sau thì diễn giải nó là âm thanh như bạn và mình đã dịch.
Lý do khiến mình (bây giờ) thiên về bông hoa hơn chuông bò vì cowbell là từ rất Mỹ và (có vẻ) hợp với context.
Nhưng hiểu theo kiểu nào mình thấy bài này cũng hay ^^