James Wright (1927–1980) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1972 cho tập Collected Poems (Wesleyan University Press, 1971).
Ngay cạnh đường cao tốc về Rochester, Minnesota,
Hoàng hôn nhảy khẽ chúi mình trên cỏ.
Và đôi mắt đôi ngựa lùn Anh Điêng
Tối đi với vẻ tử tế.
Chúng đã hân hoan bước ra từ rặng liễu
Để chào đón tôi và bạn tôi.
Chúng tôi bước vào đồng cỏ qua hàng rào thép gai
Nơi chúng đã gặm cỏ cả ngày trời, một mình.
Chúng lắc mình phấn khích, chúng gần như không kìm được hạnh phúc
Vì chúng tôi đã đến.
Chúng cúi đầu e thẹn như đôi thiên nga đẫm nước. Chúng yêu nhau.
Chẳng có sự cô đơn nào như của chúng.
Ở nhà một lần nữa,
Chúng bắt đầu nhai những bó xuân non trong bóng tối.
Tôi muốn ôm cô ngựa mảnh mai hơn trong tay,
Vì nó đã bước đến chỗ tôi
Và sục mõm vào bàn tay trái.
Nó màu khoang trắng đen,
Bờm của nó ngả lòa xòa trên trán,
Và làn gió nhẹ làm tôi mơn man cái tai dài của nó,
Mịn mà như làn da trên cổ tay con gái.
Đột nhiên tôi nhận ra
Là nếu bước khỏi cơ thể mình tôi sẽ nở
Thành hoa.
James Wright, “A Blessing,” The Branch Will Not Break (Wesleyan Poetry Series, 1963).
Copyright © 1963 by James Wright | Nguyễn Huy Hoàng dịch.