Mahmoud Darwish (1941–2008) là nhà thơ người Palestine.
Cái thứ vắng mặt khỏi bài thơ—và tôi không biết nó là gì—là bí mật rực sáng của nó, cái mà tôi gọi là bản chất của bài thơ.
*
Khi bài thơ đã rõ ràng trong tâm trí của nhà thơ trước khi anh ta viết nó ra, từ dòng đầu đến dòng cuối, anh ta trở thành người đưa thư, và trí tưởng tượng trở thành chiếc xe đạp!
*
Con đường đến ý nghĩa, dẫu có dài và phân nhánh thế nào, là hành trình của nhà thơ. Khi những cái bóng dẫn anh ta lạc đường, anh ta sẽ tìm được đường trở lại.
*
Ý nghĩa là gì? Tôi không biết, nhưng có lẽ tôi biết cái đối lập với nó là gì: ý nghĩ rằng cái không thì dễ mang.
*
Chịu đựng không phải là tài năng. Nó là một phép thử đối với tài năng, và nó hoặc đánh bại tài năng hoặc bị nó đánh bại.
*
Mỗi bài thơ đẹp đều là một hành động phản kháng.
*
Di sản sống là những gì được viết hôm nay, và ngày mai.
*
Nhà thơ lớn là người làm tôi nhỏ bé khi tôi viết, và vĩ đại khi tôi đọc.
*
Tôi bước giữa những dòng thơ của Homer, al-Mutanabbi, và Shakespeare, và vấp ngã như một tay bồi bàn tập sự trong một bữa tiệc hoàng gia.
*
Một đám mây trong trí tưởng tượng của một nhà thơ là một ý tưởng.
*
Thơ—nó là gì? Nó là lời chúng ta nói khi chúng ta nghe thấy nó hay đọc được nó. Đây là thơ! Chúng ta chẳng cần bằng chứng nào.
Mahmoud Darwish, “The essence of the poem,” A River Dies of Thirst (Archipelago Books, 2009).
Copyright © 2009 by Mahmoud Darwish/Actes Sud | Nguyễn Huy Hoàng dịch.