Nina Zivancevic as “La reine de la nuit,” New York City, 1992 | Photo by Muriel Lardeau
Nina Živančević sinh năm 1957 ở Belgrade. Bà là một nhà báo, nhà phê bình văn học, và dịch giả, cũng như là một nhà thơ. Bà sống ở New York nhiều năm trước khi về Paris, giảng dạy tiếng nước ngoài và lịch sử nghệ thuật sân khấu avant-garde tại Đại học Paris-Sorbonne.
Ah, giờ là lúc của chúng ta, Marina.
Đêm chị đến thăm tôi khi tôi ngồi một mình
với một ly rượu vang trên tay
—chị người không cần chìa khóa—
với chị cánh cửa bí mật nhất phòng tôi
lúc nào cũng mở:
bị bỏ rơi bởi người mẹ của mình,
chúng ta đều yêu thơ và con trẻ,
và ghét Paris và sự nghèo đói,
mặc một chiếc váy bẩn duy nhất,
chúng ta tránh chủ nhà và cảnh sát.
Chúng ta mắt đều xanh, có nhiều tình nhân,
mà chẳng có khả năng sống với bất kỳ ai.
Ah, suýt thì tôi quên: cha chúng ta
cũng có việc giống nhau—họ tất bật
với các bảo tàng và nghệ thuật…
Nhưng, hôm qua tôi tức giận
khi có người gọi mình là Marina…
Tôi chẳng quan trọng mà cũng không đủ lạ
để gửi báo cáo hằng ngày đến Beria…
Tôi giận dữ biết bao chị tự mình treo cổ!
Thật can đảm, thật lừa lọc, thật dối trá,
thật là sự phản bội thơ ca…
Marina, tôi chỉ là đứa trẻ như chị có thể thấy,
về chị và cuộc sống tôi thực chẳng biết gì.
Nina Zivancevic, “Letter To Tsvetaeva,” trans. Charles Simic, The New Yorker (Nov. 2, 2009 Issue).
Copyright © 2009 by Nina Zivancevic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.