Photo by Deborah Feingold/HarperCollins
Mary Karr sinh năm 1955 ở Groves, Texas. Bà được trao giải Whiting cho thơ năm 1989 và giải PEN/Martha Albrand năm 1995, và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Syracuse.
Nhiều năm tôi đã chọn đàn ông cho hợp lúc
từ trai ngoan đến giai hư,
từ tóc tết đến đầu đinh. Chẳng ai có thể cưới tôi.
Ở nơi của mạng đăng ten,
tôi nhìn ra qua băng gạc. Và nếu như
trong cơn giận, có kẻ theo đuổi nào
xé nó ra, thì mặt trời là một vết bỏng, và tôi thấy
da đầu bị lột và trúng tên lửa
trên chuyến bay gần nhất. Nên những ai tôi hôn
đều tổn thương ra đi. Một người đập
cái bàn tôi dọn bánh cho anh. Người khác
tuyên bố trái tim tôi
là thạch tín ở cốt lõi. Khi tình cuối của tôi đến,
anh lướt một bàn tay qua
mắt tôi, cho tôi mượn cái miệng của anh
(một quả mận khuyết)
tựa đầu anh vào giữa người tôi, uốn tôi
xuống đó. Những đêm bây giờ,
mặt tôi tựa trên cánh đồng ngực anh—
cho nên tôi là một bông anh túc cánh chuồn
bung nở, một lần nữa người con gái, lần đầu
nghe thấy nhịp tim trái đất.
Mary Karr, “Last Love,” Sinners Welcome (HarperCollins, 2006). This poem was first published in The New Yorker (February 7, 2005 Issue).
Copyright © 2006 by Mary Karr | Nguyễn Huy Hoàng dịch.