Henri Cole (1956–) là nhà thơ người Mỹ và giáo sư văn học tại Claremont McKenna College. Ông được trao giải thơ Kingsley and Kate Tufts năm 2004 và giải Lenore Marshall năm 2008.
Bạn không thể thấy họ và rồi bạn có thể,
như gấu con trên ngọn cây làm việc cho con người,
kéo nhau bằng những sợi dây thừng và ròng rọc
trông như phép ẩn dụ rõ ràng nhất có thể
cho cảm xúc tươi sáng đối lập với cảm xúc tối tăm,
trong lúc tôi nằm trên cỏ dưới đây, nghe những cành to rơi,
như những tia sét phát nổ trên mặt hồ.
Có lần, một nỗi buồn dày, bẩn, và bốc mùi hôi hám
bọc tôi như miếng thịt ôi: tôi thấy một con cóc nhuốm máu,
thay vì con mèo trắng; tôi thấy những cái bóng và tội lơ là,
thay vì sữa và những cái bánh kếp. “Có lẽ Chúa đã đi rồi,”
cuộc đời tôi rên rỉ, ôm gối tôi, răng tôi, niềm tự hào ghê sợ của tôi,
dẫu, một thời gian sau, như một tổ kén ấm, nó sinh ra
một sợi dây chắc, bóng, màu vàng nhợt của những củ hành.
Henri Cole, “The Tree Cutters,” Blackbird and Wolf (Farrar, Straus and Giroux, 2007). This poem was first published in The New Yorker (December 25, 2006 Issue).
Copyright © 2006 by Henri Cole | Nguyễn Huy Hoàng dịch.