Catherine Barnett (1960–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Beatrice Hawley năm 2003, giải Whiting cho thơ năm 2004, và giải James Laughlin năm 2012.
John Locke nói trẻ con không hiểu được thời gian đã qua,
và điều đó đúng khi tôi còn nhỏ
và đến nay vẫn đúng—
Đã ba trăm năm mà những cảm xúc của tôi dành cho Locke
vẫn phải trôi không được đáp lại.
Tôi cất sách ông trong túi xách tôi
cùng những niềm vui khác—
son môi, kẹo bạc hà, diêm, kẹp giấy, và một bánh xà phòng nhỏ
lấy trộm về từ khách sạn Renaissance Inn
nơi thỉnh thoảng tôi lừa dối Locke bên một người khác.
Ít nhất đồ vật cũng bền—
xem cái xô pha cũ của tôi vẫn tốt!
Locke trông sẽ khá điển trai khi nằm đây
với bộ mặt dài, lông mày chau và tóc rẽ ngôi giữa,
ông người quá chóng sinh sôi
và tràn ngập nơi đông đúc này.
La duration, tôi nói, cố gắng uốn âm “r”
khi một số bạn mới người Pháp hỏi
tôi đang nghĩ gì.
John Locke et la duration.
Họ nghĩ tôi nói l’adoration,
mà như vậy cũng đúng.
Hóa ra duration không có trong tiếng Pháp,
bất kể tôi có phát âm nó tệ đến nỗi nào.
Đúng phải là la durée,
một từ khác tôi phát âm sai
dẫu một lần tôi đã có một durée đẹp đẽ
đạp chiếc xe Vélib’ mà tôi thuê từ sông Seine
đến nhà thờ Sacré-Cœur,
nơi mà nếu lên kế hoạch trước
thì tôi đã có thể qua đêm trong ngưỡng mộ.
Thay vào đó tôi chỉ dựa cái xe vào nhà thờ
và nhìn ra biển của những giờ nhân loại.
Catherine Barnett, “Essay on ‘An Essay Concerning Human Understanding’,” Human Hours (Graywolf Press, 2018). This poem was first published in The New Yorker (March 19, 2018 Issue).
Copyright © 2018 by Catherine Barnett | Nguyễn Huy Hoàng dịch.