Primavera by Botticelli
Mary Jo Bang (1946–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải thơ của Hiệp hội Phê bình Sách Quốc gia Mỹ năm 2007 và là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Washington ở St. Louis.
Mẹ tôi đẹp lộng lẫy theo cái cách mà tôi biết mình sẽ không bao giờ có thể. Khóa thắt lưng nhung. Mi Mascara. Thỏi son nhỏ màu đỏ thắm sống trong túi của một chiếc ví. Cái miệng hình cánh cung mãi mãi cặp kè với một tờ giấy thấm. Tôi sẽ không bao giờ khoác lên mình cái áo đen xuyên thấu với họa tiết hình ô cửa ấy, những chiếc cúc xà cừ men dọc theo đường xương sống. Người đàn bà nào cũng là đối thủ của bà. Bạn có thể nói sự nghiêm túc làm tôi quá quắt, cũng chính là cách vẻ đẹp khiến bà. Tôi hiểu đàn ông. Có người muốn có một người đàn bà ở trong vòng tay họ, trong khi một người đàn bà thứ hai đứng trên một vỏ sò, cả hai liên tục chuyển dịch giữa hiện hữu và hiện hình. Ngay cả khi còn nhỏ, tôi đã hiểu là có những chiếc lưỡi câu sắc dục mà người ta không thể thấy. Tôi học cách dùng một chiếc máy ảnh để xem tôi có thể là gì.
Mary Jo Bang, “Admission,” A Doll for Throwing (Graywolf Press, 2017). This poem was first published in The Paris Review (No. 216, Spring 2016) and was included in The Best American Poetry 2017.
Copyright © 2017 by Mary Jo Bang | Nguyễn Huy Hoàng dịch.