Linda Pastan (1932–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải thơ Maurice English năm 1989 và giải thơ Ruth Lilly năm 2003, và là Poet Laureate của tiểu bang Maryland nhiệm kỳ 1991–1995.
Anh ta ra giải cứu những cây bùi ngã đổ
sau trận bão tuyết bội bạc,
cưa rụng những cành bị thương,
một cách khá không thương tiếc (tôi nghĩ đến cảnh
trong phim “Kings Row,” người lính trẻ tỉnh dậy
thấy đôi chân mình biến mất).
Anh ta đang buộc lại bụi tre non—
những lọn tóc mảnh của nó vương trên ngõ—
xúc một cánh cửa qua đám tuyết
để giải phóng những cây đỗ quyên bị cầm tù.
Tôi nửa mong đợi anh ta sẽ chăm cây
bằng aspirin và súp, người làm vườn
thấy trong sự hủy diệt
chính lý do để tiếp tục;
người sẽ nhìn vào đống đổ nát
của Eden và bảo vị thiên thần chao lượn
đặt thanh kiếm của anh ta xuống,
còn có việc phải làm.
Linda Pastan, “The Gardener,” Insomnia: Poems (W. W. Norton, 2015). This poem was first published in The New Yorker (December 13, 2010 Issue).
Copyright © 2010 by Linda Pastan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.