Carl Dennis (1939–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Ruth Lilly năm 2000 và giải Pulitzer cho thơ năm 2002. Ông dạy ở SUNY Buffalo từ năm 1966 đến khi nghỉ hưu năm 2001.
Tôi thích đậu một vài dãy cách căn hộ của chủ nhà
Và đi bộ với chai rượu trên những con phố dọc hàng cây,
Hình dung bữa tối với những người bạn đang chờ đợi mình.
Một chai rượu không chỉ cho thấy rằng tôi biết ơn
Khi được có mặt mà còn cho thấy tôi háo hức góp phần,
Háo hức đem đến một món quà sẽ không tồn tại qua buổi tối,
Chai rượu nói rằng tôi đã bỏ qua cái nhu cầu đối với sự siêu việt
Và cuối cùng cũng làm hòa với việc sống trong thời đại này.
Sớm thôi chúng tôi sẽ đón buổi tối với một cái cụng ly.
Sớm thôi chúng tôi sẽ cụng ly nó trong lời từ biệt
Trong lúc nó bắt đầu cuộc hành trình về quá khứ gần
Và rồi quá khứ xa. Liệu những ngôi nhà mà tôi đang đi qua
Có xem tôi như một sinh vật đang sắp sửa biến mất
Vào địa hạt của bóng trong lúc chúng quyết tâm
Giữ vị trí của mình? Nhưng cái chai mà tôi đang mang
Cho thấy cách quá khứ có thể củng cố được hiện tại.
Những trái nho làm nên nó được hái và ép
Bảy năm trước trong một vườn nho ở Burgundy
Theo những phong tục vốn đã được lập nên hàng thế hệ
Trước cả khi những ngôi nhà kia di chuyển từ địa hạt
Của các bản thiết kế và dự tính vào gạch và gỗ.
Nó sẽ chứng thực rằng những truyền thống từng được tôn vinh
Vẫn đang được tuân thủ, với lòng kiên nhẫn, với lòng tự hào.
Và nếu quá khứ hiện diện trong buổi tối nay thì tương lai
Chẳng phải cũng hiện diện trong cái ý nghĩ rằng nghi lễ
Mà tôi đang giúp truyền lại sẽ chứng tỏ sự bền bỉ,
Rằng thế giới xung quanh nó có thay đổi như thế nào
Thì các vị khách vẫn sẽ thực hiện nó trong các kỷ nguyên tới?
Tôi hy vọng cảm thấy sự hiện diện trong tinh thần của họ
Dưới những cái cây này một lát nữa sau buổi tối nay
Khi tôi bước trở lại cái xe với đôi bàn tay trắng.
Carl Dennis, “Bottle of Wine,” The New Yorker (August 6 & 13, 2018 Issue).
Copyright © 2018 by Carl Dennis | Nguyễn Huy Hoàng dịch.