Henri Cole (1956–) là nhà thơ người Mỹ và giáo sư văn học tại Claremont McKenna College. Ông được trao giải thơ Kingsley and Kate Tufts năm 2004 và giải Lenore Marshall năm 2008.
Chờ cho con mèo của một người bạn quá cố chết
gần như là không chịu đựng nổi. “Đây là nơi mày sống bây giờ,”
tôi giải thích. “Xin đừng kêu nữa.” Nhưng nó như một người góa vợ
trong một kiểu đường chờ xung quanh một sự thật khó khăn.
Đầu của nó, điệu bộ nó, chuyển động nó với tôi thật đẹp,
kiểu như một nơi khác thường trực dành riêng cho sự chia ly và cái chết.
“Làm ơn, hãy cố quên đi nào. Chúng ta cần có nhau.”
Tôi cảm giác tôi muốn nói với nó điều gì, nhưng tôi không biết.
Quá nhiều thứ xảy ra chẳng hề có nghĩa lý. Mỗi đêm,
tôi nằm dáng xác chết, và nó nghiền ngẫm tôi, với cái mặt xác chết,
trong lúc liếm bộ lông. Người Ai Cập thuần hóa mèo đầu tiên.
Người chết họ chôn trong các hành lang khép lại bằng đá phiến.
Ngày bạn tôi và tôi còn trẻ,
chúng tôi giẫm qua cánh rừng của những cây sồi đen.
Henri Cole, “Corpse Pose,” The Paris Review (No. 266 Fall 2018).
Copyright © 2018 by Henri Cole | Nguyễn Huy Hoàng dịch.