Catherine Barnett (1960–) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Beatrice Hawley năm 2003, giải Whiting cho thơ năm 2004, và giải James Laughlin năm 2012.
Đa phần tôi muốn cảm nhận bớt đi một chút, biết nhiều hơn một chút.
Những nút thắt nằm ở đầu danh sách những gì tôi muốn biết.
Ai là người dạy tôi đốt cái đầu của sợi dây
để nó khỏi tõe ra?
Không phải người đàn ông gọi đời tôi là một sự bung bét,
một từ có âm thanh tôi thích.
Trong một sự bung bét thì mọi thứ được giải thoát.
Gốc rễ của từ ngữ cũng giống như nút thắt tôi nghĩ khi tôi đọc từ điển.
Tôi có đọc sách khác, tất nhiên. Gần đây tôi mới biết cây giao tiếp ra sao,
cách mà chúng đưa đường qua rễ cây sang những cây ốm yếu.
Chúng không dùng lời, nhưng có thể nói là chúng có yêu.
Chúng có thể ngả về một phía để chừa thêm chút ánh sáng cho một cái cây khác.
Và tôi ngưỡng mộ cách mà chúng mọc xuyên qua hàng rào, chẳng có gì
ngăn được chúng, nó gọi là inosculation: gắn kết qua những khoảng hở, nối
hoặc ghép lại để trở nên hoặc tạo ra sự liên tục, từ chữ osculare,
cung cấp qua một cái miệng, từ chữ osculum, cái miệng nhỏ.
Đôi khi khi tôi cô đơn tôi ra ngoài với cái miệng nhỏ lớn của mình
và nói chuyện với những cái cây như thể tôi là cây bu lô giữa rừng bu lô.
Catherine Barnett, “Epistemology,” Human Hours (Graywolf Press, 2018).
Copyright © 2017 by Catherine Barnett | Nguyễn Huy Hoàng dịch.