Photo by John Campbell
Dorianne Laux sinh năm 1952 ở Augusta, Maine. Bà đã xuất bản sáu tập thơ và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Tiểu bang Bắc Carolina.
Bài thơ bắt đầu bằng một dòng của Gwendolyn Brooks
Tôi không bị lừa đâu, tôi không nghĩ là vẫn còn hè. Tôi
thấy những chiếc lá ngả xuống trên cành. Tôi không
phải không biết khi mặt trời hạ xuống trên thân, không bị
gạt bởi chiếc đồng hồ chạy chậm, không bị lừa
bởi sức nặng của những chiếc kim mệt mỏi giương ra. Tôi đâu
nghĩ người chết sẽ trở lại. Họ sẽ không làm cái mà tôi
bảo họ làm. Ngay cả khi tôi có quỳ xuống xin. Họ sẽ không,
ngay cả khi tôi có hôn những bức ảnh của họ hay nghĩ
về họ khi vuốt ve những thứ họ để lại cho tôi. Điều đó là
không thể, nhấc họ lên khỏi giường, chẳng phải vẫn
là thế? Kể cả khi lấy tay trần gạt đất? Đào lên gương mặt họ, chỉ còn
sự tĩnh lặng. Mang cho tôi những bông thược dược cuối của hè.
Dorianne Laux, “Lapse,” Only As the Day Is Long: New and Selected Poems (W. W. Norton, 2019). This poem was first published in Plume Poetry (Issue 36, June 2014) and was included in The Best American Poetry 2017.
Copyright © 2019 by Dorianne Laux | Nguyễn Huy Hoàng dịch.