Photo by Jason Reed/Reuters
Hai-Dang Phan sinh năm 1980 ở Kon Tum và theo gia đình tị nạn sang Mỹ từ năm hai tuổi. Anh lớn lên ở Wisconsin và hoàn thành chương trình tiến sĩ tại Đại học Wisconsin-Madison, với luận án về văn chương và sự hòa giải sau Chiến tranh Việt Nam. Thơ của anh đã được đăng trên nhiều tạp chí như The New Yorker, New England Review, và Poetry. Reenactments (Những tái hiện, Sarabande Books xuất bản năm 2019) là tập thơ đầu của anh, gồm các bài do chính anh viết và một số bản dịch từ tiếng Việt của các tác giả Chế Lan Viên, Trụ Vũ, Nguyễn Quốc Chánh, và Phan Nhiên Hạo. Hai-Dang Phan hiện là phó giáo sư ngành văn học Anh tại Grinnell College. Anh cũng là dịch giả cho tập thơ gần đây nhất của Phan Nhiên Hạo, Paper Bells (The Song Cave, 2020).
Nhô lên từ đại dương như một sự khó chịu,
nghe thấy trước khi thấy lừng lững về Miramar
qua Bãi biển Venice, đó là chiếc Bell Boeing V-22,
không bóng bẩy nhưng linh hoạt, có thể cất cánh
từ Al Asad, bay đến Mudaysis, tiến hành đón quân,
rồi trở về, tất cả nội trong một giờ vàng,
đủ nhanh để vượt qua một quá khứ khó khăn,
rào cản ngân sách và những vụ tai nạn trong R&D,
cái nhãn giá 72 triệu đô la, giá biên,
nhiều chế độ của nó, chúng ta nghĩ tâm trạng;
bạn nhớ về loài chim ở một tiểu bang khác,
chạy trốn khỏi bóng tối bên ngoài, liệng trên
sân con thoi, từ cánh trái về trung tâm,
nơi nó đã dựng nhà trên đèn sân vận động,
một vương miện bằng những thanh kiếm gỗ làm tổ,
lơ lửng trong không khí sình lầy như một dự định
trong lúc cú đánh của cây gậy đưa một mặt trăng nhỏ
lên quỹ đạo, một làn sóng dợn qua
đám đông, đèn trên những cột đèn cao
bật lên, ngày tắt,
và bạn không có đội, bạn không biết phải
cổ vũ cho ai, đội nhà hay phương xa.
Hai-Dang Phan, “Osprey,” Reenactments: Poems and Translations (Sarabande Books, 2019). This poem was first published in The New Yorker (October 15, 2018 Issue).
Copyright © 2019 by Hai-Dang Phan | Nguyễn Huy Hoàng dịch.