Photo by Stephanie Land
Hafizah Geter sinh ra Zaria, Nigeria và lớn lên ở Nam Carolina. Cô có bằng MFA về thơ tại Columbia College Chicago và sống ở Brooklyn, New York, nơi cô đang hoàn thành tập thơ đầu.
Khi tôi nhắm mắt lại tôi thấy mẹ tôi chạy
từ nhà này sang nhà khác, vung nắm đấm tay
vào cửa nhà hàng xóm, cầu bất cứ ai
xin hãy gọi cảnh sát.
Có những lúc khán giả nào cũng đói,
lúc kẻ trộm chẳng lấy đi gì, bỏ lại bạn một kẻ ngốc
trong kiểm kê của mình.
Sao một vụ xâm phạm có thể làm tất cả những vụ khác
đột nhiên hiển hiện. Mẹ tôi đếm
đồ trang sức của bà và gọi ra
nước ngoài. Cha tôi đếm những người đàn bà
sợ một người trong chúng tôi sẽ bị
mất tích. Khi tôi nhắm mắt lại
tôi nghe thấy mẹ tôi nói, “A’aha, cái xứ mới này,”
các anh em họ kêu trời “Dì ơi!”
giữa đường dây lạo xạo và cái lưỡi của họ.
Đêm nay khoảng cách giữa tôi, mẹ tôi, và Nigeria
cứ như một cái hàm văng vào một bức tường.
Tôi nhắm mắt lại và nhìn thấy cha tôi
sưng sỉa như một đống tro tàn,
mái tóc ông đen kịt và rối,
sự im lặng của ông đi vào ngàn căn phòng.
Rồi ở ngoài, cắt tỉa những hàng rào như thể nhà
là một vùng đất ngay bên ngoài đồng cỏ,
những chiếc lá đột nhiên trở lại.
Khi nhắm mắt
tôi thấy mẹ tôi, gắt gỏng suốt cả ngày còn lại,
chà lưng tôi trong bồn
giống như bà vẫn đang rửa bát đĩa.
Hafizah Geter, “The Break-In,” The New Yorker (March 6, 2017 Issue).
Copyright © 2017 by Hafizah Geter | Nguyễn Huy Hoàng dịch.