Ralph Kirshbaum performing with the Los Angeles Philharmonic at Walt Disney Concert Hall | Photo by Monica Almeida/The New York Times
Mary Karr sinh năm 1955 ở Groves, Texas. Bà được trao giải Whiting cho thơ năm 1989 và giải PEN/Martha Albrand năm 1995, và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Syracuse.
Bất kể dàn nhạc giao hưởng nói gì khác,
cây cello một mực, Bạn sắp chết.
Nó nói từ trong cốt lõi
của trái tim bị chặt ra của cái cây,
có dáng hình và mịn mà như một người phụ nữ.
Hãy mừng rằng bạn không phải là gỗ cứng
và có thể nghe thấy nó.
Hằng ngày cây cello được đưa
vào vòng tay của ai đó, được đưa giữa
đôi chân giạng và bị dụ vào
cơn run rẩy của nó. Cánh tay đưa và
đưa và tất cả những tiếng khóc thiêng của thánh
và quỷ cất lên từ những kẽ hở chạm khắc.
Như tất cả chúng ta, nó đau, gửi những tiếng rên
từ cái hố chúng ta đứng thăng bằng trên miệng.
Mary Karr, “X. Psalms: Carnegie Hall Rush Seats,” Tropic of Squalor: Poems (Harper, 2018). This poem was first published in The New Yorker (May 29, 2017 Issue).
Copyright © 2017 by Mary Karr | Nguyễn Huy Hoàng dịch.