Elizabeth Bishop (1911–1979) là nhà thơ người Mỹ. Bà được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1956, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1970, và giải văn chương quốc tế Neustadt năm 1976, và được bổ nhiệm làm Cố vấn về Thơ cho Thư viện Quốc hội Mỹ nhiệm kỳ 1949–1950.
Em yêu, em cứu đời tôi,
mắt em xanh quá mà thôi.
Tôi hôn mặt em bối rối,
miệng thơm mùi cà phê mới.
Đêm qua tôi ngủ với em.
Hôm nay yêu em mê mệt
làm sao có thể từ biệt
(sớm thôi tôi phải, tôi biết)
để lên giường với cái chết
ở nơi lạnh lẽo, hám hôi,
không em ngủ chỉ mình tôi,
không cả hơi thở dịu dàng
và đêm kề vai hơi ấm
mà tôi đã quen quen lắm?
—Nào ai muốn từ bỏ đời;
nói đi, dối trá mà thôi!
Nhưng không, tôi biết là vậy.
Đó chỉ là việc thường ngày;
nào ai làm được gì đây.
Em yêu, em cứu đời tôi,
mắt em xanh quá mà thôi
xanh sớm & vội vàng ơi.
Elizabeth Bishop, “Breakfast Song,” Edgar Allan Poe & The Juke-Box: Uncollected Poems, Drafts, and Fragments, ed. Alice Quinn (New York: Farrar, Straus and Giroux, 2006). This poem was first published in The New Yorker (December 23, 2002 Issue).
Copyright © 1973 by Elizabeth Bishop | Nguyễn Huy Hoàng dịch.