Portrait of Giacomo Leopardi, c. 1820 by A. Ferrazzi
Giacomo Leopardi (1798–1837) là nhà thơ vĩ đại nhất của nước Ý thế kỷ 19.
Hỡi vầng trăng hiền hậu ta vẫn nhớ
Đã tròn năm, cũng trên ngọn đồi này,
Đến ngắm mi, lòng rưng rưng sầu khổ,
Và khi đó mi lơ lửng rừng cây
Như bây giờ, mọi thứ đều soi tỏ.
Nhưng nước mắt làm mi trông run rẩy
Và nhạt nhòa ta không thể thấy rõ
Bởi đớn đau đời ta là như vậy
Và đến giờ vẫn chẳng chút đổi thay.
Nhưng trăng ơi, nhớ lại là an ủi,
Đếm từng năm đau đớn ở trên đời.
Thật dịu lòng lúc chúng ta còn trẻ,
Khi hy vọng còn đường dài để đi
Và ký ức sợi dây còn ngắn ngủi,
Ta hoài niệm trong quá khứ những gì
Dẫu buồn và nỗi đau còn tiếp diễn!
Recanati, 1819
Giacomo Leopardi, “Alla luna,” Canti (Presso Saverio Starita, 1835).
This poem is in the public domain | Nguyễn Huy Hoàng dịch.