Photo courtesy of Granger/REX/Shutterstock
Sylvia Plath sinh năm 1932 ở Boston, Massachusetts, và theo học tại Smith College. Năm 1955 bà đến Đại học Cambridge theo một học bổng Fulbright, nơi bà gặp và sau này kết hôn với nhà thơ Ted Hughes. Bà xuất bản một tập thơ, The Colossus (1960), và một cuốn tiểu thuyết, The Bell Jar (1963), khi còn sống. Bà tự sát năm 1963 và được truy tặng giải Pulitzer cho thơ năm 1982.
Tôi đã đặt cái này, cái thùng gỗ sạch
Vuông như một chiếc ghế và nặng quá suýt không nhấc lên nổi.
Tôi sẽ nói nó là cỗ quan tài của một người lùn
Hoặc một đứa bé vuông
Nếu không có một tiếng rù rì trong đó.
Cái thùng đã khóa, nó nguy hiểm.
Tôi phải sống với nó qua đêm
Và không thể tránh xa nó.
Không cửa sổ, nên tôi không thể thấy có gì bên trong.
Chỉ một tấm lưới nhỏ, còn không có lối ra.
Tôi ghé mắt vào tấm lưới.
Nó tối, tối,
Với cảm giác nhung nhúc của những đôi bàn tay châu Phi
Tí hon và thu nhỏ để xuất khẩu,
Đen chồng chất đen, giận dữ leo lên.
Làm sao thả được chúng ra?
Tiếng ồn chính là cái làm tôi kinh hãi nhất,
Những âm tiết không thể hiểu.
Nó giống như một đám đông La Mã,
Nhỏ, từng con một, nhưng chúa ơi, cùng nhau!
Tôi áp tai vào tiếng Latin giận dữ.
Tôi không phải là Caesar.
Tôi đơn giản là đã đặt một cái thùng đầy bọn điên loạn.
Chúng có thể bị gửi trả.
Chúng có thể chết, tôi chẳng cần cho chúng ăn gì, tôi là chủ.
Tôi tự hỏi chúng đói thế nào.
Tôi tự hỏi liệu chúng có quên tôi
Nếu tôi chỉ mở khóa và lùi lại và biến thành một cái cây.
Có cái cây kim tước, với những chùm hoa vàng,
Và những chiếc váy hoa của cây anh đào.
Có thể chúng sẽ làm ngơ tôi ngay lập tức
Trong bộ đồ trăng và tấm mạng tang.
Tôi không phải nguồn mật
Thì làm sao chúng phải tấn công?
Ngày mai tôi sẽ là Chúa ngọt, tôi sẽ thả chúng ra.
Cái thùng chỉ là tạm thời.
4 tháng 10, 1962
Sylvia Plath, “The Arrival of the Bee Box,” Ariel (Faber and Faber, 1965).
Copyright © 1962 by Sylvia Plath | Nguyễn Huy Hoàng dịch.