Excerpt from Eye in Eye, 1894 by Edvard Munch
Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
Một người đàn ông bước về phía thị trấn,
một làn gió chậm mang mùi của đất
và màu xanh sượng của cây thổi vào lưng anh.
Anh kéo lê sức nặng của dục vọng như chưa có gì kết thúc,
như cô, cuộn trên giường bên cạnh người tình,
vẫn còn quan tâm anh.
Cô đang thức và nhìn vào những vết sẹo ánh sáng
mắc trên những ô kính.
Dưới cửa sổ anh đứng, gọi tên cô;
anh gọi cả đêm và thế cũng chẳng có gì khác.
Nó sẽ lại diễn ra, anh sẽ lại quay lại bất kể cô ở đâu.
Anh sẽ lại đứng bên ngoài và hình dung
mắt cô mở trong bóng tối
và thấy cô đứng dậy, đến cửa sổ và liếc xuống.
Cô sẽ lại nằm thức bên cạnh người tình
và nghe giọng nói từ đâu đó trong bóng tối.
Sẽ lại giờ khuya, trăng và những vì sao,
những vết thương của đêm lành lại không tiếng động,
sẽ lại cơn gió rạng của buổi sáng trước khi mặt trời mọc.
Và, cuối cùng, không báo trước hay ao ước,
cái kết cô đơn và nhu nhược.
Mark Strand, “The Late Hour,” The Late Hour (Atheneum, 1978). This poem was first published in The New Yorker (October 10, 1977 Issue).
Copyright © 1977 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.