Tôi đứng trước nhà em nghiêng
tay nắm cửa đã hỏng
nó sẽ rơi nhưng chưa rơi
mưa đổ nghiêng ngoài trời
trong căn bếp nghiêng
em ngồi nghiêng nhìn bình hoa nghiêng
sen rụng từng cánh thẳng
giữa khói thuốc bay nghiêng
tiếng đàn nghiêng và
tiếng hát em nghiêng
má em nghiêng nước mắt lăn thẳng
nắng sẽ nghiêng nếu trời có nắng
tôi có thể mời em ra ngoài
trái đất nghiêng và cây đứng thẳng
gió nghiêng và ta đứng lặng
với một nụ hôn nghiêng
nhưng hai sự cô đơn
tôi tựa người vào cửa
có nỗi sợ rằng nếu như nó mở
thế giới đổ
không còn chỗ cho nỗi buồn nghiêng