Adam Zagajewski (1945–2021) là nhà thơ, nhà văn, nhà tiểu luận người Ba Lan. Ông được trao giải văn chương quốc tế Neustadt năm 2004 và giải Heinrich Mann năm 2015.
Nghĩ về C. M.
Tất nhiên chẳng có gì thay đổi
trong ánh sáng thường của ngày,
khi nhà thơ lớn ra đi.
Bầy sẻ xám và chim sáo đá
vẫn om sòm cãi lộn
trên những ngọn cây du đại thụ.
Khi nhà thơ lớn ra đi,
thành phố không lỡ nhịp nào, tàu điện ngầm
và xe điện vẫn đi tìm một Chén Thánh hiện đại.
Trong thư viện một cô gái đáng yêu
vẫn tìm trong vô ích một bài thơ có thể giải thích tất cả.
Đến trưa tiếng ồn cũ nổi lên,
trong khi sự tập trung yên tĩnh ngự trị vào ban đêm,
giữa những vì sao—sự bồn chồn vĩnh cửu.
Chẳng mấy mà những vũ trường sẽ mở,
sự thờ ơ sẽ mở—
mặc dù nhà thơ lớn đã chết.
Khi chúng ta rời xa một thời gian dài
hay mãi mãi, khỏi một người mà chúng ta yêu quý,
chúng ta đột nhiên thấy chẳng còn từ ngữ nào,
chúng ta phải nói cho chính mình bây giờ,
chẳng còn ai nói thay cho chúng ta
—kể từ khi nhà thơ lớn ra đi.
Adam Zagajewski, “The Great Poet Has Gone,” Unseen Hand: Poems, trans. Clare Cavanagh (Farrar, Straus and Giroux, 2011).
Copyright © 2009 by Adam Zagajewski | Nguyễn Huy Hoàng dịch.