Pablo Neruda (1904–1973) là nhà thơ người Chilê. Ông được trao giải Nobel văn chương năm 1971 cho “một thứ thơ […] đã làm sống lại định mệnh và những ước mơ của một châu lục.”
Cái không xảy ra đột ngột đến nỗi
tôi cứ mãi như thế,
mà không biết, mà họ không biết tôi,
như dưới một cái ghế,
như lạc vào trong đêm:
không tồn tại, nó là như thế,
và bởi thế tôi cứ như thế mãi.
Sau đó, tôi hỏi những người khác,
đàn bà, đàn ông,
họ làm gì sao tự tin đến thế
và làm sao họ học được cách sống
và họ không thực sự trả lời,
họ cứ nhảy và sống.
Cái quyết định sự im lặng
là cái không xảy ra,
và tôi không muốn tiếp tục nói
bởi vì tôi đã ở đó chờ;
ở nơi đó, vào ngày hôm đó
tôi không biết có chuyện gì với tôi
nhưng tôi không còn như trước nữa.
Pablo Neruda, “La soledad,” Memorial de Isla Negra (Editorial Losada, 1964).
Copyright © 1964 by Pablo Neruda | Nguyễn Huy Hoàng dịch.