Moonrise, 1910 by Uehara Konen
Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.
cho Donald Justice
Cái mặt nhợt, ánh
xanh của ngôi nhà
mọc lên trên tôi
như một bức tường băng
và tiếng sủa xa xôi,
đơn độc
của một con cú
trôi giạt về phía tôi.
Tôi nửa nhắm mắt.
Trong bóng tối
ẩm ướt của khu vườn
những bông hoa đung đưa
qua lại
như những quả bóng bay nhỏ.
Những cái cây nghiêm trang,
mỗi cây bị chôn vùi
trong một đám mây lá,
như lạc trong giấc ngủ.
Đêm đã khuya.
Tôi nằm trên cỏ,
hút thuốc,
cảm thấy dễ chịu,
vờ như kết thúc
sẽ là như thế này.
Ánh trăng
rớt xuống da thịt tôi.
Một làn gió
vòng qua cổ tay tôi.
Tôi trôi.
Tôi rùng mình.
Tôi biết sớm thôi
cái ngày ấy sẽ đến
để tẩy đi vết trắng
của mặt trăng,
rằng tôi sẽ bước
dưới ánh nắng ban mai
và vô hình
như bất cứ ai.
Mark Strand, “Moontan,” Reasons for Moving: Poems (Atheneum, 1968). This poem was first published in The New Yorker (September 11, 1965 Issue).
Copyright © 1968 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.