Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Chiều đông” – Charles Simic

Forms Against the Sun.jpeg

Forms Against the Sun, c. 1926 by Arthur Dove

Charles Simic (1938–) là nhà thơ người Mỹ gốc Serbia. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1990, giải thơ Griffin quốc tế năm 2005, giải Wallace Stevens năm 2007, huân chương Robert Frost năm 2011, và giải văn chương quốc tế Zbigniew Herbert năm 2014, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2007–2008. Ông biên tập thơ cho tờ Paris Review từ năm 2003 đến năm 2010 và là giáo sư hưu trí ngành văn học Anh tại Đại học New Hampshire.

Chiều đông

Những linh cảm tôi có, những ớn lạnh
Với cái cách mà ánh sáng
Để lại những vệt máu trên bức tường nhà,
Tôi sợ tin một con chim sẻ,
Tôi sẽ không đến gần con mèo.

Định mệnh đánh dấu bạn lúc sớm ngày
Bằng một ngón tay biết tất cả,
Rồi bận rộn tự mình sắp đạo cụ,
Vẽ phong cảnh.

Cửa sổ của người tình tôi rực lửa
Với hoàng hôn.
Tóc nàng đỏ.
Gối nàng ôm trong tay
Như một đứa trẻ.

Yên lặng như một mẩu bánh mì,
Tôi đứng và nhìn.
Xung quanh tôi lũ chim đã im lặng.
Và rồi những đám mây di chuyển
Những tấm áo choàng bi thảm,
Và đêm cũng vậy.

Charles Simic, “Winter Evening,” Walking the Black Cat (Mariner Books, 1996). This poem was first published in The New Yorker (January 9, 1995 Issue).

Copyright © 1996 by Charles Simic | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on November 23, 2019 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: