Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Sự kinh ngạc” – Galway Kinnell

galway kinnell

Galway Kinnell and his dog | Photo courtesy of Richard Brown

Galway Kinnell (1927–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ và giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1983 cho tập Selected Poems (Houghton Mifflin, 1982).

Sự kinh ngạc

Cọc chèo gõ lúc hoàng hôn, một con thuyền dâng lên
và ổn định, dộng và trượt.
Dưới một cây bạch đàn vĩ đại,
một cậu bé và một cô bé lấy chân dò xung quanh
tìm những mẩu đá phẳng hoàn hảo
để lướt trên mặt nước.

*

Một con chó sủa từ sâu trong im lặng.
Một con chim gõ kiến, gõ hai lần,
đúng nhịp. Tôi đã ngủ trong rất nhiều vòng tay.
Sự an ủi? Có lẽ. Nhưng quá nhiều
sự an ủi có thể khiến con người ta không thể nào an ủi.

*

Mặt nước trước chúng ta hầu như không di chuyển
chỉ trừ ở những nơi bọt khí nổi nông nhất.
Với chúng ta hồi đó, sống gần như là chết.
Rồi một ngày bóng tối buông giữa nàng và tôi.
Khi chúng tôi tỉnh, một nhánh sơn tra
đứng trong cốc nước ở đầu giường chúng tôi.

*

Có một sự im lặng lúc ban đầu.
Sự sống trong chúng ta trở nên yên lặng.
Có một chút sợ hãi. Bất kể
mọi chuyện có thành ra thế nào, từ giờ trở đi
nó cũng không thể không tồn tại lần nữa.
Chúng ta thích nói chuyện cho qua đêm
bằng những lời gần gũi với ngôn ngữ tự nhiên,
mà hầu hết những loài vật khác vẫn có thể nói.

*

Hiện tại đẩy lùi cuộc sống của hối tiếc.
Nó kéo lên cuộc sống của ham muốn. Sớm thôi ký ức
sẽ bắt đầu dán mình vào tất cả chúng ta.
Chúng ta được nặn từ đất sét trong vội vã,
nắn không khéo có thể có nghĩa là nó không quan trọng
với những đấng sáng tạo, nếu cái bình của họ nứt.

*

Trên núi đêm nay mặt trăng tròn
đối diện với mặt trời tròn. Giờ có thể là lúc
mà chúng ta tan vỡ hoặc trở nên toàn vẹn.
Thời gian cho chúng ta đã hết—tôi còn nghe thấy nó dừng lại.
Vậy thì sao chúng ta cứ giữ mãi tiếng hát?
Bởi vì đấy là loại sinh vật đầy quyết tâm chúng ta.
Trước chúng ta, nhiệm vụ đầu là làm kinh ngạc,
và rồi, khó hơn nhiều, là phải ngạc nhiên.

Galway Kinnell, “Astonishment,” Collected Poems (Houghton Mifflin Harcourt, 2017). This poem was first published in The New Yorker (July 23, 2012 Issue).

Copyright © 2012 by Galway Kinnell | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on December 7, 2019 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: