Photo by Doug Macomber
Carl Phillips (1959–) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Kingsley and Kate Tufts năm 2002 và hiện là giáo sư ngành văn học Anh tại Đại học Washington, St. Louis.
Nhưng khi tôi đến với cái mà tôi được bảo
là vùng bi kịch—sự chuyển tiếp—nó không phải là
như thế. Là một cánh đồng hoang, bên kia nó ánh sáng
đều đặn tắt dần, và những ngọn cỏ cao, vẫy,
tô đậm thêm màu của chúng: màu lục lam, hay
một màu lam lục… khó mà biết, chính xác. Giống như
khi cơ thể đầu hàng trước rủi ro, cái khoảnh khắc
khi một sự không muốn từ chối có thể trông
không khác một sự không thể từ chối,
mặc dù chúng không phải là một—không thể,
không muốn. Nói khác đi
không khiến nó là thật, thay thậm chí khiến nó tính
là thật. Phải, nhưng sự thật có còn gì quan trọng
bây giờ nữa, tôi thì thầm, bước sâu hơn vào trong cái,
đến lúc đó, đã là đêm, gần như. Những con thú lành hơn
sẽ sớm lại nằm xuống, và hoang dã tự do đi.
Carl Phillips, “Continuous Until We Stop,” Double Shadow (Farrar, Straus and Giroux, 2014).
Copyright © 2014 by Carl Phillips | Nguyễn Huy Hoàng dịch.