Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Bông hồng” – Mark Strand

Two Roses

Two Roses, c. 1882 by Édouard Manet

Mark Strand (1934–2014) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải thơ Rebekah Johnson Bobbitt năm 1992, giải thơ Bollingen năm 1993, giải Pulitzer cho thơ năm 1999, và giải Wallace Stevens năm 2004, và được bổ nhiệm làm Poet Laureate của Hoa Kỳ từ năm 1990 đến năm 1991.

Bông hồng

Những nỗi buồn của bông hồng đang lớn dậy.
Xoắn trong một cánh đồng cỏ dại, bông hồng bất lực
chỉ cảm nhận được làn gió của thiên đường một lần, rồi chết.
Bọn trẻ khóc, “Bông hồng ơi, hãy quay trở lại.
Bọn tao yêu mày, hồng ơi.” Rồi có người nói rằng sớm thôi
chúng sẽ có một bông hồng khác. “Nào, các con,
xuống dưới ao, nghiêng người qua bờ, và nhìn
chính mình đang nhìn lên. Giờ các con có thấy nó không,
những cánh mở ra, nổi lên trên mặt nước, biến thành các con?”
“Ồ không,” chúng nói. “Bọn con là bọn con—không gì khác.”

Thật hoàn hảo. Thật cổ xưa. Thật không thể sửa chữa.

Mark Strand, “The Rose,” Man and Camel: Poems (Knopf, 2006). This poem was first published, in a different form, in The New Yorker (May 28, 2001 Issue).

Copyright © 2006 by Mark Strand | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on January 29, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: