Photo by Lucy Mueller
Lisel Mueller sinh năm 1924 ở Hamburg, Đức và di cư đến Mỹ năm 15 tuổi. Là tác giả của bảy tập thơ, bà được trao giải thơ Lamont năm 1975, giải Sách Quốc gia Mỹ cho thơ năm 1981, giải Pulitzer cho thơ năm 1997, và giải thơ Ruth Lilly năm 2002. Bà qua đời năm 2020.
Một dải chân trời và một nhân vật,
nhìn từ phía sau, mãi mãi tiến lại gần.
Một cái gì đột ngột, một trái chín rụng,
một trận mưa sao băng. Không—
một cái cây ra hoa giải phóng
toàn bộ hoa của mình cùng lúc,
và người đứng dưới
bất ngờ được choàng trong hoa,
sẽ biến thành một người lạ
quá đẹp để chạm vào.
Trắng trên trắng hoặc đen trên đen.
Không nền, không nhân vật. Một tấm vải mênh mông,
tôi sẽ không bao giờ hoàn thành.
Tôi sẽ không vẽ tình yêu.
Một con mèo đen nhảy cao ba tấc
để ngồi lên một cái kệ ba phân.
Láng, và nhỏ một cách dối lừa
để nó có thể được nuốt
như cái gì ta uống khi bị cảm.
Một viên nang dài,
một ống xi lanh mảnh,
ngọt và bóng,
làm thỏa mãn đầu lưỡi
và đi xuống dễ dàng,
đừng bận tâm
đến chất độc bên trong.
Một bức tranh kiểu cũ, một bức hoạt cảnh.
Những người mặc quần áo sáng màu và tối màu.
Một cô dâu mặc đồ trắng rạng rỡ
đứng trên một thác nước,
nhìn dòng nước đổ
đi xa, xa, xa.
Lisel Mueller, “Imaginary Paintings,” Alive Together: New and Selected Poems (Louisiana State University Press, 1996). This poem was first published in The Paris Review, No. 124, Fall 1992.
Copyright © 1996 by Lisel Mueller | Nguyễn Huy Hoàng dịch.