Nguyễn Huy Hoàng

the star is fading

“Bài pantoum của cuộc Đại suy thoái” – Donald Justice

Migrant Mother

Migrant Mother, 1936 photo by Dorothea Lange

Donald Justice (1925–2004) là nhà thơ người Mỹ. Ông được trao giải Pulitzer cho thơ năm 1980, giải Bollingen năm 1991, và giải văn chương Lannan cho thơ năm 1996.

Bài pantoum của cuộc Đại suy thoái

Đời chúng tôi đã tránh được bi kịch
Đơn giản bằng cách cứ tiếp tục và tiếp tục,
Không có tận cùng và với rất ít ý nghĩa rõ ràng.
Ồ, đã có bão và những thảm họa nhỏ.

Đơn giản bằng cách cứ tiếp tục và tiếp tục
Chúng tôi đã xoay xở. Không cần phải có anh hùng.
Ồ, đã có bão và những thảm họa nhỏ.
Tôi không nhớ được mọi chi tiết.

Chúng tôi đã xoay xở. Không cần phải có anh hùng.
Có những lễ mừng thông thường, những nỗi buồn thông thường.
Tôi không nhớ được mọi chi tiết.
Bên kia hàng rào, hàng xóm là dàn đồng ca của chúng tôi.

Có những lễ mừng thông thường, những nỗi buồn thông thường.
Tạ ơn Chúa là chẳng có ai nói gì trong thơ.
Hàng xóm là dàn đồng ca duy nhất của chúng tôi,
Và nếu đau khổ thì chúng tôi im lặng.

Chẳng bao giờ có ai nói gì trong thơ.
Ập lấy chúng tôi là những nỗi thương và nỗi sợ thông thường,
Và nếu đau khổ thì chúng tôi im lặng.
Sẽ chẳng có khán giả nào biết câu chuyện của chúng tôi.

Ập lấy chúng tôi là những nỗi thương và nỗi sợ thông thường.
Chúng tôi tụ tập trên hiên; mặt trăng mọc; chúng tôi nghèo.
Khán giả nào sẽ biết câu chuyện của chúng tôi?
Ngoài cửa sổ nhà chúng tôi thế giới thực tỏa sáng.

Chúng tôi tụ tập trên hiên; mặt trăng mọc; chúng tôi nghèo.
Và thời gian trôi qua, những con ngựa chậm kéo.
Ở đâu đó ngoài cửa sổ chúng tôi là thế giới tỏa sáng.
Cuộc Đại suy thoái đã bước vào tâm hồn của chúng tôi như sương.

Và thời gian trôi qua, những con ngựa chậm kéo.
Tự chúng tôi không biết thế nào là tận cùng.
Cuộc Đại suy thoái đã bước vào tâm hồn của chúng tôi như sương.
Chúng tôi đã có những lỗi lầm, vài đức hạnh riêng tư có lẽ.

Nhưng tự chúng tôi không biết thế nào là tận cùng.
Những người như chúng tôi đơn giản là tiếp tục.
Chúng tôi đã có những lỗi lầm, vài đức hạnh riêng tư có lẽ,
Nhưng chỉ là nhờ tình cờ chúng tôi thoát được khỏi bi kịch.

Và chẳng có cốt truyện nào trong đó; nó không có thơ.

Donald Justice, “Pantoum of the Great Depression,” New and Selected Poems (Knopf, 1995). This poem was first published in The New Yorker (May 30, 1994 Issue).

Copyright © 1995 by Donald Justice | Nguyễn Huy Hoàng dịch.

Advertisement

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

Information

This entry was posted on March 16, 2020 by in Thơ and tagged .

Categories

Archives

Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

%d bloggers like this: